Đối với nhiều hành giả vừa bước chân vào con đường hành trì, việc ngồi thiền thường được hình dung như một trạng thái an tĩnh hiếm có, hoặc một loại hỷ lạc mà hành giả mong muốn sở hữu. Mặc dù vậy, khi thực hành theo Ngài Mahāsi cho người mới, người học sẽ khám phá ra một hệ tư tưởng khác hẳn: thiền không mục đích biến ta thành một ai đó khác, mà là để thấu thị bản thân một cách minh bạch trong từng sát-na.
Qua các bài kinh nghiệm trong Ngài Mahasi bài giảng, Bậc Thầy luôn khẳng định một nguyên tắc mộc mạc mà uyên thâm: hãy liễu tri mọi sự vận động của thân và tâm, theo đúng cách mà chúng đang vận hành. Người thực hành không được xa đà vào ảo tưởng hay suy xét trí năng, cũng không cần cố công xây dựng những trải nghiệm khác thường. Điều kiện tiên quyết chỉ là cái “biết” — ghi nhận một cách nối liền, ngay thẳng và không phân biệt.
Trong giai đoạn đầu, lối thực hành của Ngài Mahāsi rất phù hợp bởi đặc tính có trình tự, dễ hiểu và dễ áp dụng. Người tu tập được hướng dẫn khởi đầu bằng một đối tượng thân thuộc: chính là chuyển động phồng xẹp nơi vùng bụng theo nhịp thở. Lúc bụng nhô lên, ghi nhận “phồng”; khi bụng hạ xuống, ghi nhận “xẹp”. Sự thực hành cốt yếu ở điểm này. Khi tâm ý rời khỏi đề mục, hãy thầm ghi chú "suy nghĩ"; nếu xuất hiện âm thanh, hãy ghi nhận trạng thái “nghe”. Đừng để sự phán xét hay cảm giác tiêu cực xâm chiếm, mà hãy điềm tĩnh trở lại với đối tượng trung tâm.
Trong các buổi Ngài Mahasi bài giảng, Ngài luôn khẳng định: chính thái độ liễu tri tỉnh giác này, khi được thực hiện chuẩn xác và thường xuyên, sẽ từng bước soi rọi chân tướng anicca, dukkha và anattā của mọi hiện tượng. Người mới tập không cần quá chú trọng vào việc hiểu sâu lý thuyết ngay lúc đầu. Nếu hành trì đúng đắn, trí tuệ sẽ tự khắc chín muồi qua thời gian.
Một yếu tố cốt tử trong phương pháp Ngài Mahāsi cho người mới là tâm thế tu tập. Ngài không ủng hộ việc gắng sức thái quá, cũng chẳng chấp nhận sự lơ là, buông trôi. Điều cần thiết là sự tinh tấn cân bằng, chánh niệm chừng mực, cùng lòng kiên trì không mệt mỏi. Hành thiền không giống như một cuộc đua giành giải thưởng, mà là check here chuyến hành trình trở về để chứng kiến tường tận từng chuyển động của thân tâm.
Chẳng những trong khi tọa thiền, Ngài Mahāsi còn khuyên hành giả ứng dụng chánh niệm vào bốn oai nghi: trong suốt các trạng thái đi, đứng, nằm hay ngồi. Lúc bước đi, hay biết mình đang đi; lúc đứng lại, hay biết mình đang đứng. Nhờ thế, việc tu tập không bị gò bó trong các thời khóa cố định, mà len lỏi và trở thành một phần không thể thiếu của sinh hoạt thường nhật.
Đối với những người vừa khởi sự, lộ trình Ngài Mahāsi cho người mới là một lối đi xác thực và tin cậy. Chẳng cần tin tưởng thiếu cơ sở, cũng không cần những chứng đắc huyền bí. Chỉ đòi hỏi sự trung thực để tự quán chiếu, lòng kiên trì để tiếp bước, và sự khiêm nhường để rút ra bài học từ thực tại nơi bản thân. Dựa trên đó, trí tuệ sẽ dần dần được khơi mở một cách tự tính.